CÁI DUYÊN
H¡n nhìn con Thøc, m¡t ánh lên vÈ tinh nghÎch.
|
Nói xong
Thøc bÕ vŠ. LÎch sº låi tái diÍn. H¡n cÛng ÇÙng nhìn theo Thøc nhÜng cäm
giác ngày xÜa không còn n»a mà có cái gì là lå len vào hÒn h¡n. -Thøc §i ©i. ñang ª trܧc sân tܧi cây thÃy h¡n sang, Thøc vi bÕ vô nhà. ChÜa kÎp bܧc Çi h¡n Çã chåy ljn cän ÇÜ©ngkhông cho Thøc vào. -Tránh ra cho ngÜ©i ta Çi. Thøc giÆn không thèm nhìn ljn m¥t h¡n. -Thôi cho anh xin l‡i. -HØ, không dám. -Thôi mà ÇØng giÆn anh n»a. Anh xin l‡i. H¡n gÆt ÇÀu liên tøc, vØa gÆt ÇÀu h¡n vØa làm trò hŠ khi‰n Thøc phäi bÆt cÜ©i. -ñÜ®c, em tha cho anh nhÜng tØ nay anh không có ÇÜ®c nói em æn vøng Çó nha. Anh không có ÇÜ®c trêu cái nÓt ruÒi em n»a ÇÃy. -ñÜ®c, ÇÜ®c. Anh hÙa. Thøc hài lòng, nª nø cÜ©i tÜÖi. H¡n nhÜ bÎ h§p hÒn, ngÖ ngÄn nhìn. *** ñêm, không ngû ÇÜ®c. Cái nÓt ruÒi cÙ ám änh h¡n mãi. Bܧc ra ngoài lan can nhìn sang nhà Thøc, hÒi lâu h¡n khë thª dài và lÀn ÇÀu tiên h¡n có š nghï ng nghïnh: Không bi‰t ngày xÜa tên h†a sï nào Çã räi m¿c lên m¥t Thøc, nÖi mà h¡n thÜ©ng trêu là l† nghË, Ç‹ gi© Çây h¡n phäi xÓn xang, bâng khuâng vì nó. Nhìn lên bÀu tr©i ÇÀy sao rÒi b‡ng nhiên h¡n thÓt mt câu có vÈ trách móc: -Sinh chi cái duyên hª tr©i?. NT |